banner-thiep-tet-2022-2.jpg

Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  


  • Forum 08QB3
Thi€n§u (962)
mr.Huy (571)
ai-zay (515)
Tran.PhuongAnh (252)
longgaru (204)
Mr.Tin (184)
tramy (155)
Admin (129)
XuânPhát¦¯PerSeUs¯¦ (65)
Qu-na (47)
Amen! Ai mà ac wa' nuôi chó thế này lượt xemAmen! Ai mà ac wa' nuôi chó thế này - 10166 Xem
Tuyển tập những bản Saxophone Quốc tế Hay nhất lượt xemTuyển tập những bản Saxophone Quốc tế Hay nhất - 6831 Xem
game hot: Loạn 12 sứ quân đã crack cho mọi màn hình đây lượt xemgame hot: Loạn 12 sứ quân đã crack cho mọi màn hình đây - 6377 Xem
ĐỀ THI MÔN "PHÂN TÍCH HOẠT ĐỘNG KINH DOANH" (lần I) lượt xemĐỀ THI MÔN "PHÂN TÍCH HOẠT ĐỘNG KINH DOANH" (lần I) - 5191 Xem
bài tập các chương môn phân tích hoạt động kinh doanh lượt xembài tập các chương môn phân tích hoạt động kinh doanh - 4971 Xem
Những bộ phim hoạt hình đặc sắc của thập kỷ lượt xemNhững bộ phim hoạt hình đặc sắc của thập kỷ - 3844 Xem
Saxophone- Tha thiết và Êm dịu lượt xemSaxophone- Tha thiết và Êm dịu - 3782 Xem
Những cuộc phiêu lưu của Sinbad( phần 2)-cập nhật lượt xemNhững cuộc phiêu lưu của Sinbad( phần 2)-cập nhật - 3708 Xem
Bài tập Phân tích hoạt động kinh doanh (nhóm 4) lượt xemBài tập Phân tích hoạt động kinh doanh (nhóm 4) - 3698 Xem
Tổng hợp gần 200 hình nền Power Point đẹp, dễ thương, đơn giản! lượt xemTổng hợp gần 200 hình nền Power Point đẹp, dễ thương, đơn giản! - 3363 Xem

Truyện ngắn: "Người khách mù trên xe buýt"

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
7/7/2011, 9:39 pm
mr.Huy
Thành Viên- mr.Huy-
Danh hiệu cá nhân§toryMod

§toryMod
Hiện đang:
Nam
Số bài gởi : 571
Điểm : 1317
Thanked : 42
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Ngày hôm qua
Ứng dụng
Nam
Số bài gởi : 571
Điểm : 1317
Thanked : 42
Ngày tham gia : 18/04/2011
Đến từ : Ngày hôm qua
Truyện ngắn: "Người khách mù trên xe buýt" Vide10
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngắn: "Người khách mù trên xe buýt"

Truyện ngắn: "Người khách mù trên xe buýt"



Anh tin rằng Susan là người không sợ thách thức và không hề cam chịu. Cuối cùng thì cô đã tự mình đi xe buýt đến chỗ làm mà không cần có Mark bên cạnh.

Mọi cặp mắt trên xe buýt đổ dồn vào cô gái trẻ đẹp với cây gậy trên tay đang bước một cách cẩn thận lên xe. Trả tiền xong cô gái sờ tay tìm chỗ ngồi ở dãy giữa mà viên tài xế báo là còn chỗ trống. Đến được chỗ cô ngồi xuống, đặt cặp tài liệu vào lòng và dựa cây gậy sát vào chân.

Đã tròn một năm kể từ ngày Susan bị mù do bệnh. Từng là một phụ nữ có ý chí mạnh mẽ, giờ đây Susan cảm thấy như định mệnh trớ trêu đã biến cô trở thành một con người bất lực, vô tích sự và là gánh nặng cho mọi người xung quanh. Cô trở nên trầm cảm, dù trước đây cô luôn lạc quan, yêu đời. Chỗ dựa duy nhất của cô giờ đây chính là Mark - chồng cô.

Mark là sĩ quan không quân và là người rất mực yêu vợ. Kể từ khi Susan mất đi đôi mắt, nhận thấy vợ rơi vào nỗi tuyệt vọng khốn cùng anh quyết tâm giúp cô lấy lại sức mạnh và sự tự tin cần thiết.

Cuối cùng thì Susan cũng đã sẵn sàng trở lại nơi làm việc với công việc thích hợp với cô, nhưng cô sẽ đi làm bằng cách nào đây? Cô đã từng đi xe buýt nhưng giờ đây lại sợ hãi khi nghĩ đến việc phải tự lần mò lên xuống xe. Mark đưa đón vợ bằng xe hơi mỗi ngày dù nơi làm việc của hai người trái đường nhau. Ban đầu chuyện này khiến cho Susan cảm thấy an ủi và Mark cũng an lòng khi bảo về được vợ. Tuy nhiên chẳng bao lâu Mark nhận ra rằng việc này không đem lại hiệu quả và đáp ứng đúng mục tiêu anh đề ra. Trong thâm tâm anh nghĩ Susan cần thay đổi thì mới mong tìm về với con người ngày xưa của cô. Nhưng làm sao để mở miệng đề nghị khi cô vẫn còn dễ xúc động và hay giận dữ.

Việc gì đến cũng phải đến. Khi nghe Mark đề nghị, Susan cảm thấy tổn thương và cay đắng nói: “Em bị mù mà! Em không thể tưởng tượng được mình có thể tự thân đi mà không có anh giúp đỡ. Em cảm thấy anh đang bỏ rơi em.” Trái tim Mark đau nhói khi nghe cô nói nhưng anh vẫn giữ nguyên ý định của mình. Anh hứa với cô mỗi sang và tối sẽ cùng đi xe buýt với cô cho đến khi nào cô có thể đi một mình được.

Hai tuần liên tục trôi qua, Mark trong bộ quân phục luôn đồng hành đi và về với Susan mỗi ngày. Anh dạy cô cách dựa vào các giác quan và khả năng phán đoán của mình, đặc biệt là khả năng thính giác để xác định nơi mình đi - đến và hội nhập với môi trường mới. Anh giúp cô tạo mối giao hảo với các tài xế xe buýt để họ giúp cô tìm chỗ ngồi thích hợp. Thế rồi nụ cười cũng đã trở lại trên đôi môi của cô. Mỗi sáng hai vợ chồng cùng nhau đi suốt hành trình và Mark cũng đều đặn đón tàu điện ngầm để trở lại nơi làm việc của anh. Mặc dù việc làm này khó khăn và tốn kém hơn việc Mark lái xe đưa Susan đi làm nhưng anh biết cần phải có thời gian thì cô mới có thể tự đi làm một mình mà không cần có anh đi theo nữa.

Anh tin rằng Susan là người không sợ thách thức và không hề cam chịu. Cuối cùng thì cô đã tự mình đi xe buýt đến chỗ làm mà không cần có Mark bên cạnh. Một buổi sáng trước khi rời nhà, cô ôm lấy Mark mà nước mắt tuôn rơi và cảm ơn anh - một người chồng trung thành, kiên nhẫn, yêu thương vợ hết mực, đây là ngày đầu tiên hai người tự đi làm một mình mà không có người kia cùng đi.

Ngày lại ngày trôi đi, giờ đây Susan đã lấy lại sự tự tin và thanh thản đón chờ cuộc sống cho dù đôi mắt không còn nữa.

Một buổi sáng khi lên xe buýt và trả tiền xe như thường lệ người tài xế đã buột miệng nói: “Tôi thật ghen tị với cô, cô bạn”.

Không biết có phải ông ta đang nói tới mình không và cô nghĩ mấy ai đi ganh tị với một phụ nữ mù phải cố gắng can đảm sống hết quãng đời còn lại, tò mò Susan hỏi lại người tài xế: “Tại sao ông lại nói rằng ông ganh tị với tôi?”.

Người tài xế trả lời: “Ai cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc khi được quan tâm, chăm sóc và bảo vệ như cô, cô bạn ạ.” Không hiểu người tài xế muốn nói gì, cô lại hỏi: “Ông muốn ám chỉ điều gì?”.

Người tài xế tiếp: “Cô biết không, mỗi buổi sáng đều có một anh chàng đẹp trai trong bộ quân phục đứng ở góc đường quan sát khi cô xuống xe buýt. Anh ta luôn muốn biết chắc rằng cô qua đường an toàn và anh ta nhìn theo cho đến khi cô bước hẳn vào văn phòng làm việc. Rồi anh ta gửi cho cô một nụ hôn gió trước khi đi khỏi. Cô thật là người may mắn”.

Những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống má Susan. Dù cô không thấy anh nhưng cô luôn cảm nhận được sự hiện diện của Mark.

Cô thật sự hạnh phúc bởi anh đã cho cô món quà tinh thần mạnh hơn cả ánh nhìn, một món quà không phải nhìn thấy rõ – món quà của tình yêu có thể đem lại ánh sáng đến những nơi tối tăm nhất.

Sưu tầm

Share

Tài Sản của mr.Huy
Chữ kí của mr.Huy


Gửi cho bạn bè giùm mình nha, yên tâm không có virus đâu')" onmouseout="hidetip()" color="blue">


Truyện ngắn: "Người khách mù trên xe buýt"

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Bài viết mới cùng chuyên mục

Bài viết liên quan

      *Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.*
      * Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.*
      * Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.*
      Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.

      Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
      Forum 08QB3 - Đại Học Hùng Vương Thành phố Hồ Chí Minh :: Giải trí :: Đọc truyện :: Truyện ngắn-
       
      Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất
      Bộ đếm cho blog